Minh Công
Mỗi lần đi học về, bé Linh vẫy tay reo từ cổng "Hello mẹ", "Hello ba", "Hello bà". Cô bé có thể nói, đọc và viết tiếng Anh thông thạo, nhưng tiếng Việt thì chỉ bập bẹ mấy câu.
Có lẽ nhiều gia đình Việt Nam sinh sống tại Mỹ gặp trường hợp tương tự, nhất là gia đình nào mà cả vợ lẫn chồng đều đi làm. Ngay từ khi các bé còn nhỏ, cha mẹ đã gởi các bé vào trung tâm giữ trẻ (daycare center) hoặc trường mầm non (pre-school). Các bé sử dụng tiếng Anh để tiếp xúc với thầy cô và bạn bè hàng ngày nên tiếng Anh của các bé rất lưu loát chỉ sau một thời gian ngắn. Khi về nhà, nhiều gia đình lại khuyến khích bé rèn luyện thêm tiếng Anh để không thua kém bạn cùng trang lứa. Phần lớn con em người Việt khi nhập học lớp 1 đã nói tiếng Anh lưu loát và đọc, viết tiếng Anh giỏi ngang với trẻ em Mỹ. Trình độ Việt ngữ của các em thì ít khi bằng trình độ Anh ngữ. Cha mẹ hay ông bà thường không nhận ra được hậu quả của việc tập trung quá mức vào việc rèn luyện tiếng Anh cho con cháu mình cho đến khi đã quá trễ.