Quỹ Hưu 401(k) và IRA

Định Nguyên

Ngoài quỹ an sinh xã hội mà mỗi người đi làm đều phải đóng góp tiền lương của mình vào, thì có hai loại quỹ hưu trí rất có lợi cho người đi làm, đó là quỹ hưu Individual Retirement Arrangement (IRA) và quỹ hưu 401(k). IRA là chương trình cá nhân – người đi làm có thể tự mở IRA cho họ mà không cần làm giấy tờ với sở làm.  Trái lại, quỹ 401(k) do sở làm tổ chức.  Nếu sở không có chương trình này thì nhân viên không thể mở quỹ 401(k) được. Quỹ an sinh xã hội chỉ đủ cho người về hưu tiêu dùng vào mức tối thiểu. Chúng ta nên đóng góp đều đặn vào 401(k) và IRA để khi về già sẽ có đủ tiền mua thuốc khi đau yếu và có mức sống cao hơn.

Quỹ hưu IRA

Các ngân hàng và công ty dịch vụ tài chính như Merrill Lynch, Fidelity Investments, American Century, Vanguard, v.v. đều có dịch vụ IRA. Quỹ IRA cổ điển hoặc truyền thống: mỗi năm được quyền bỏ tối đa 4000 mỹ kim vào IRA. Người trên 50 tuổi được bỏ nhiều hơn một chút. Còn một loại IRA khác, Roth IRA, thì giới hạn số tiền đầu tư hàng năm tùy theo thu nhập của mỗi cá nhân.

Quỹ 401(k)

Quỹ hưu 401(k) là chương trình của những hãng tư. Nhân viên yêu cầu hãng của mình giữ lại một phần lương của mỗi paycheck. Hãng chuyển thẳng phần tiền này vào quỹ hưu của mỗi nhân viên. Làm thế này có lợi cho nhân viên vì nhân viên sẽ được giảm thuế thu nhập, nói đúng hơn là sẽ được hoãn thuế trong nhiều năm cho đến khi về hưu.

Nhân viên của những tổ chức bất vụ lợi, cơ quan tôn giáo, cơ quan chính phủ, và các trường cũng được tham gia vào chương trình khá giống như 401(k).  Nhân viên làm cho chính phủ liên bang Hoa Kỳ có chương trình Thrift Savings Plan. Nhân viên làm cho chính phủ tiểu bang và chính quyền địa phương cũng có chương trình tương tự được gọi là quỹ hưu 457. Tu sĩ, nhân viên của giáo hội, nhân viên của tổ chức không vụ lợi, và nhân viên của hệ thống giáo dục (trường công lập của quận, trường đại học, v.v.) thì có chương trình 403(b) khá giống như 401(k).

Nhiều hãng cho phép nhân viên bỏ tối đa 15% số lương của họ, tuy nhiên nhân viên có thể bỏ ít hơn cũng được. Sở thuế giới hạn người dưới 50 tuổi không được bỏ quá $15,500 mỗi năm vì sở thuế cần thu thuế cho đủ. Vị nào 50 tuổi trở lên được bỏ vào quỹ nhiều hơn, tối đa là $20,500 mỗi năm.

Thí dụ, bà B có thu nhập hằng năm là $50,000. Nếu bà B bỏ $5,000 vào 401(k) năm nay thì $5,000 này được hoãn thuế thu nhập. Bà B chỉ đóng thuế thu nhập trên $45,000 thay vì $50,000. Giả sử thuế thu nhập phải đóng trên $50,000 là $8,900 trong khi thuế thu nhập đóng trên $45,000 là $7,650. Vậy bà B được hoãn thuế khoảng $1,250. Ngoài ra, một số hãng lại cho nhân viên thêm một món tiền hưu khuyến khích. Giả sử hãng đóng thêm $1,500 vào quỹ 401(k) của bà B, thì cuối năm quỹ hưu của bà sẽ có $5000 (tiền của bà B) + $1,500 (tiền của hãng cho bà) = $6,500. Cộng với $1,250 tiền coi như có thêm trong ngân hàng mỗi năm vì được hoãn thuế thì ta thấy là 401(k), 403(b), 457, v.v. rất có lợi cho người đi làm. 

Người nào tần tiệm sẽ có khả năng bỏ $1,250 này vào ngân hàng để có lời.  Năm nào cũng làm thế thì sẽ có thêm số vốn khá lớn trong ngân hàng trong khi quỹ hưu cũng tăng trưởng nhanh.

Ngoài ra các loại quỹ này còn có thêm điều lợi. Chúng ta đều biết là thu nhập khi đã về hưu chắc chắn sẽ không bằng lúc đi làm. Thuế mà người có thu nhập thấp phải đóng sẽ nhẹ hơn thuế mà người có thu nhập cao phải đóng. Và một khi ta bỏ tiền vào quỹ hưu, sở thuế tạm không lấy thuế trên số tiền đó. Mấy chục năm sau ta mới phải đóng thuế, mà khi đóng thuế, có khi lại được đóng ít hơn là khi còn trẻ, lúc lợi tức cao.

Nếu thu nhập của bà B dưới $35,000 và bà bỏ tiền vào quỹ IRA truyền thống (không phải quỹ Roth IRA) thì sẽ được giảm thuế giống như bỏ tiền vào 401(k). Thí dụ: nếu thu nhập của bà B là $34,000 và bà ấy bỏ $3,000 vào IRA, thì năm đó bà B chỉ đóng thuế thu nhập trên $31,000 thôi. Nếu thu nhập của bà B cao hơn $35,000, bà ấy không được hoãn thuế.  Tuy rằng không được hoãn thuế thu nhập cho năm đó, nhưng tiền lời hàng năm (thí dụ: đầu tư $3,000 được lời $135 mỗi năm) được hoãn thuế năm này qua năm khác. Nhờ sở thuế cho bà B mượn thêm vốn để đầu tư, quỹ hưu IRA tăng trưởng mau chóng. Như vậy cũng tốt cho người đi làm.

Hiện nay tiền an sinh xã hội không đủ để cho người về hưu có đời sống tạm gọi là thoải mái. Nếu hãng không mở quỹ 401(k) thì nhân viên nên tự mở quỹ IRA để sau này có quỹ hưu tối thiểu phụ thêm cho an sinh xã hội.  Nếu hãng có chương trình 401(k), thì nhân viên nên chú trọng vào 401(k) trước.  Sau đó, nếu còn khả năng thì mới bỏ tiền vào IRA. Người dưới 50 tuổi được bỏ tối đa $15,500 một năm vào 401(k).  Sau khi bỏ đủ $15,500 vào 401(k), họ nên bỏ tiền vào IRA nếu còn khả năng.  Tối đa được bỏ $4,000 mỗi năm vào IRA truyền thống nhưng bỏ ít hơn cũng được.  Người 50 tuổi trở lên được bỏ tối đa $20,500 một năm vào 401(k).  Sau khi bỏ đủ $20,500 vào 401(k), họ nên bỏ tiền vào IRA nếu còn khả năng.  Nếu thu nhập không cao lắm mà lại đang chi tiêu nhiều vì phải trả nợ, chữa bịnh, con cái học đại học, v.v, thì cũng nên cố gắng đóng vài ba ngàn mổi năm vào quỹ hưu 401(k). Thà ít còn hơn không.  Đóng ít lúc trẻ lợi hơn là đợi khi lớn tuổi mới đóng nhiều mỗi năm.

Nếu mình đầu tư vào quỹ hưu ngay từ lúc mới đi làm, số vốn này sẽ có nhiều năm để tăng trưởng theo công thức lãi kép.  Thí dụ, một certificate of deposit (CD) $5,000 với mức lời 4.5% sẽ thành $15,000 sau 25 năm nếu ta tiếp tục mở lại CD này mỗi khi hết hạn.  Nếu đầu tư suốt 40 năm thì $5,000 vốn sẽ thành $29,000 vì lời đẻ ra lời trong thời gian dài hơn.

Quỹ 401(k) còn rất có lợi đối với những người có thu nhập cao. Giả sử bà A có thu nhập là $50,000 và bỏ $5,000 vào quỹ hưu mỗi năm, $5,000 đó được hoãn thuế.  25% của $5,000 là $1,250, tiền thuế được hoãn, có nghĩa là sở thuế để bà A giữ tạm $1,250 trong nhiều năm để bà A có thêm vốn đầu tư.  Sau khi bà A về hưu và rút tiền từ quỹ hưu ra, bà A mới phải đóng thuế thu nhập trên số tiền rút ra mỗi năm.  Thêm được một chút vốn mỗi năm rất có lợi cho quỹ hưu khi về già.

Bà A có thu nhập là $50,000 và bỏ $5,000 vào quỹ hưu. Trên lý thuyết bà chỉ còn $45,000 trong năm, nhưng thực ra bà còn $46,250 vì sở thuế cho bà giữ lại $1,250 thuế thu nhập. Nếu mỗi năm bà A có thêm $1,250 để đầu tư vào certificates of deposit (CD) với lãi suất là 4.5% mỗi năm thì sau 30 năm bà A sẽ có $76,200 trong ngân hàng (ngoài quỹ hưu) nhờ sở thuế cho hoãn.  Bà A cũng bỏ $5,000 mỗi năm vào quỹ hưu. Sau 30 năm, vốn cộng với lời lên đến $305,000 trong quỹ hưu. Thêm nữa, hãng của bà A trợ cấp $1,500 cho quỹ hưu mỗi năm.  Sau 30 năm sẽ có thêm $91,500.

Khi đầu tư lâu dài, khác biệt 1 hoặc 2 phân lời rất quan trọng cho kết quả. Ta cũng nên lưu ý là vốn sinh ra lời. Thu nhập dù chỉ trung bình cũng đủ để một người đi làm gây dựng được một quỹ hưu khá lớn. Nhưng ta phải kiên trì từ lúc trẻ.  Lý do là số tiền đầu tư sớm, từ năm thứ nhất tới năm thứ 12 chẳng hạn, sẽ sinh ra nhiều lời khi bà A về hưu vào cuối năm thứ 30. Muốn có cây cao thì phải trồng sớm để cây có thời gian lớn dần.

Một số người trẻ quan niệm rằng đợi đến gần 40 tuổi mới cần để dành tiền hưu, thì vốn của họ sẽ không đủ thời gian để tăng trưởng kịp lúc về hưu. Thí dụ: mỗi năm bỏ $2,000 vào quỹ hưu, sau 40 năm sẽ có $214,000.  Mỗi năm bỏ $4,000 vào quỹ hưu, sau 25 năm sẽ có $178,000.  Mức đầu tư nhiều gấp đôi mà vẫn không bắt kịp.

[Nguyệt San Mạch Sống thuộc hệ thống truyền thông của BPSOS: http://www.machsongmedia.com.]